Giỗ thông gia, tưởng bố mẹ vợ giàu thế nào, kéo cả đôi sang để phong bì triệu bạc

Giỗ thông gia, tưởng bố mẹ vợ giàu thế nào, kéo cả đôi sang để phong bì triệu bạc

Nhà tôi tuy ở quê Chương Mỹ nhưng cũng có của ăn của để và giàu gần nhất nhì làng.

Cũng tại bởi bác mẹ tôi bao năm kinh dinh trên Hà Nội nên cũng gây dựng được cơ nghiệp. thành ra, từ nhỏ, họ đầu tư cho chị em tôi ăn học đến nơi đến chốn.

Chị tôi đang sống và định cư ở nước ngoài nhiều năm. Còn tôi cũng đi học về và làm cho 1 công ty của Thụy Sĩ tại Việt Nam với mức lương gần 40 triệu/tháng.

Sau khi con cái thành đạt và có công ăn việc làm ổn định hết thì cha mẹ tôi cũng nghỉ kinh dinh. Giờ họ về quê sống trong căn nhà 150m2 rộng rãi với vườn tược, ao hồ. Ngoài ra họ cũng buôn bán thêm bất động sản nên vẫn co cuộc sống no ấm.

Khi tôi đến tuổi lấy vợ, bác mẹ chỉ bảo: “Con yêu và lấy cô gái nào cũng được, bất kể hoàn cảnh của họ ra sao ba má đều chấp nhận hết, chỉ cần biết cách cư xử và năng động là được”.

Tôi bảo luôn: “Con sẽ chọn vợ giàu, lại nhà con 1 để mai này mai sau vừa an nhàn mà bác mẹ được mở mày mở mặt”.

bố mẹ tôi nghe thấy thế đều bảo: “Đừng thực dụng mà nghĩ như vậy. Chỉ cần 2 đứa yêu nhau và năng động là sẽ biết dạy bảo nhau làm ăn, gây dựng sự nghiệp”.

kệ bác mẹ dạy thế nhưng tôi vẫn thấy lấy vợ giàu và nhà con 1 là ổn nhất. Vì thế tôi quyết tìm bằng được rồi chung cục cũng đến được với mục tiêu của mình.

Vợ tôi là con gái độc nhất vô nhị trong gia đình nhà vợ. Nhà vợ đều kinh doanh sắt thép nên rất sung túc. Hiện cả nhà vợ ở trong căn biệt thự mặt phố lớn trị giá cả mấy chục tỉ.

Ngày cưới con gái, họ cũng cho vợ tôi 3 tỷ mua chung cư và còn cho 1 ô tô gần 1 tỷ nữa. Tôi vui lắm vì đã thấy hời quá rồi, hơn hẳn lấy vợ nghèo mọi người nhỉ.

Nhưng sau đó khi đã là con rể cha mẹ vợ, tôi thấy ông bà xài rất tùng tiệm. Hôm nào sang bên đó ăn cơm, vợ chồng tôi mua nhiều thức ăn là ông bà mắng ngay:

“Ăn bao nhiêu thì mua chừng ấy thôi các con, thừa lãng phí lắm. Bao người họ còn không có cái mà ăn ấy”.

Hay khi Tết đến, chúng tôi Chinh Garden mua cho ba má vợ cây đào 25 triệu để chơi Tết, họ cũng gầm gào lên bắt đổi cây khác:

“bác mẹ chỉ cần cây 3-4 triệu là đã chơi cả cái Tết đẹp và có không khí rồi. Không mua cây đắt như này phung phá, tiền này để từ thiện cho các đứa trẻ vùng cao còn hơn”.

Dù no đủ nhưng bố mẹ vợ tôi sống gần gụi, giản dị lắm. thảng hoặc đi công việc qua, họ vẫn rẽ vào nhà dâu gia chơi hoặc có khi họ tự đèo nhau xe máy về quê thăm cha mẹ tôi.

Bên nhà tôi có việc gì quan trọng, lúc nào nhà vợ cũng gọi cho vợ tôi căn dặn. Như hôm bố tôi mất, nhà vợ cũng về tận 2-3 ngày túc trực. Đám tang xong thì ông bà ngoại mới đi.

Hôm rồi là giỗ đầu bố tôi, mẹ ở quê cũng làm hơn chục mâm mà mời cả ba má vợ về. Tôi còn cứ tưởng bác mẹ vợ giầu thế nào, họ kéo cả đôi về ăn giỗ đi ô tô sang khiến họ hàng nhà nội lóa mắt.

Ấy vậy mà khi mở bì thư thắp hương, ngoài hoa quả tươi thì họ chỉ đi bì thư đám giỗ có 1 triệu thôi mọi người ạ. Mẹ tôi thì thấy như vậy quá chu đáo rồi nhưng tôi cứ thấy ôi mặt với người đằng nội kiểu gì.

Có lẽ người càng giàu càng ky thì phải? Như này mai sau tôi trông mong gì được nhà vợ cho của để thừa kế chứ?

Previous Post
Next Post

post written by:

Gardening

0 Comments: