Tôi hoảng hốt gọi bố mẹ ra nhận “con trai”. Nhìn chị dâu bất lực ôm bụng bầu, nước mắt ngắn dài mà tôi chỉ muốn “đá bay” anh mình xuống ruộng.
Anh tôi trước đây cũng ngoan hiền lắm. 30 tuổi, anh ấy mới dẫn tình nhân về giới thiệu với gia đình. Và nhà tôi, ngay lần đầu gặp chị dâu đã bằng lòng ngay. Chị ấy hiền khô, ăn nói lễ độ, xinh xẻo và đảm trách. Tôi là người khó tính mà còn ưng bụng, huống chi cha mẹ tôi vốn dễ chịu, hồn hậu.
Cưới rồi, vợ chồng anh nhanh chóng xin ra ở riêng cho thoải mái. Căn nhà từ đường thì nhường lại cho em trai tôi, năm nay 25 tuổi, chưa có vợ. Nhà chị dâu tôi cũng khá giả nên cho tiền để họ xây căn nhà khang trang, mua nội thất đầy đủ.
Hiện tại, chị dâu tôi đang mang bầu được 6 tháng. Từ lúc chị ấy cấn thai đến hiện nay, anh tôi cứ như đổi tính. Anh ấy đi làm về là đi nhậu. Sáng sớm, chưa đi làm cũng nhậu trước một hai lon bia.
Ban đầu, chị dâu tôi còn chiều chồng nên mặc kệ anh mua bia về cất đầy trong tủ lạnh. Sau thì chị ấy chán quá nên đem giấu đi. Thế là anh tôi giận dữ, làm um lên và đòi đánh vợ. Lần đó, bác mẹ tôi phải sang nhà, mắng anh ấy một trận, yên ủi chị dâu suốt buổi, tình hình mới được cải thiện.
Sáng sớm nay, trời còn chưa sáng hẳn Chinh Garden mà chị dâu đã gọi điện cho tôi, nức nở bảo tôi ra nhận anh trai. Tôi ngờ ngạc chạy ra mở cổng và kinh ngạc khi thấy anh trai đang say ngật ngưỡng nằm trên xe ô tô của bố vợ.
Bố chị dâu mặt mày giận dữ, bảo chở “con rể trả về nơi sản xuất”. Họ chỉ có một đứa con gái nên luôn muốn con gái sống hạnh phúc, thế mà anh tôi ăn nhậu cả đêm, vợ nhắc còn đập phá đồ đạc trong nhà. Ông bực quá nên ôm luôn con rể bỏ lên xe, chở về trả lại cho nhà tôi.
cha mẹ tôi ra nhận con trai mà hổ thẹn nhục nhã. Còn tôi, nhìn chị dâu ôm bụng bầu, nước mắt ngắn dài mà giận anh trai khôn cùng.
Khi tôi viết dòng này, anh tôi vẫn đang lầm bầm mắng vợ trong dạng “chẳng biết gì”. Bực quá. Phải làm sao để anh ấy bỏ nhậu đây? Kiểu này không khéo vợ chồng họ ly hôn mất.
0 Comments: